Thời Sự Hàng Tuần ngày 4 tháng 08, 2018 Những hoang tưởng của Chủ Nghĩa Xã Hội

Đỗ Văn Phúc biên tập và bình luận 

Tuần trước, chúng ta đã nói sơ về sự trổi dậy của Chủ Nghĩa Xã Hội tại Hoa Kỳ. Tuần này, nhân đọc những ý kiến bệnh vực của vài người Việt tị nạn trên đài BBC, chúng tôi thấy cần bàn thêm để quý vị suy xét và quyết định một thái độ dứt khoát cho mình. 

 Chủ Nghĩa Xã Hội là triết lý của sự thất bại

Qua vấn đề trình bày trong tuần trước, cần nhắc nhở những ai còn mơ hồ và kỳ vọng về Chủ Nghĩa Xã Hội. Những người Cộng Sản họ biết quyền biến, thay lớp áo bên ngoài để tiếp tục lừa gạt quần chúng nhưng vẫn ôm ấp cái cốt lõi bên trong. Họ biết bốn chữ Chủ Nghĩa Cộng Sản đã lỗi thời, đã bị quăng vào sọt rác ngay tại chiếc nôi sinh ra nó. Một trăm triệu người chết dưới tay bọn Cộng Dàn đã đủ làm cho nhân loại ghê tởm và xa lánh nó. Năm 1930, Hồ Chí Minh thành lập Đảng Cộng Sản Đông Dương. Nhưng biết dân chúng có ác cảm, sợ hãi hai chữ Cộng Sản, trong kỳ Đại Hội thứ 2 năm 1950, Hồ đổi tên đảng thành Đảng Lao Động Việt Nam. Hai đảng đàn em cũng gọi là Đảng Nhân Dân Cách Mạng Lào và Đàng Nhân Dân Cách Mạng Campuchea. Việc làm nói trên là để che đậy cái lõi Cộng Sản màu đỏ bằng chiếc áo bên ngoài màu sắc nhẹ nhàng hơn nhằm lừa bịp nhân dân và quốc tế.

Vì thế, sau sự thất bại của chủ nghĩa Marxism, các nước và các phong trào Cộng Sản chuyển qua việc tuyên truyền cho Chủ Nghĩa Xã Hội, đưa ra những mục tiêu rất hấp dẫn đối với lớp quần chúng thấp kém, ít suy nghĩ.

Cố Tổng Thống Reagan nói rằng “Người Cộng Sản là người đọc sách Marx và Lenin; người chống Cộng là người hiểu lý thuyết Marx và Lenin.” Còn cố Thủ Tướng Churchill của Anh thì cho rằng “Chủ Nghĩa Xã Hội là triết lý của sự thất bại, là niềm tin của bọn ngu dốt, là kinh thánh của sự ghen tị. Nó chỉ tạo ra sự bình đẳng trong nghèo khó, khốn cùng.”

Câu nói rất chí lý. Những người có chút kiến thức mê và theo Cộng Sản vì chỉ đọc phớt qua sách vở Marx Lenin. Trong các lãnh tụ Cộng Sản, có những người có học, hiểu biết thấu đáo, nhưng họ tìm thấy chủ nghĩa Marx là vũ khí sắc bén, là phương tiện nhiều lợi thế để sách động quần chúng ngu dốt theo họ làm cách mạng, đem lại quyền bính cho chính họ. Còn lớp quần chúng thất học bị lừa bịp vì những khẩu hiệu, bị thuyết phục bởi những chủ trương hoang tưởng rất hấp dẫn. Cộng Sản thành công vì đám quần chúng mù quáng, bị tẩy não bằng hận thù giai cấp, lòng ghen tị đối với những người may mắn, thành đạt, và giàu có hơn mình. Và như Churchill nói, trong chế độ Xã Hội Chủ nghĩa, sự bình đẳng chỉ được thực hiện khi kéo tất cả mọi người xuống tận cùng mức nghèo khổ ngang nhau (trừ các lãnh tụ đảng!).

Đọc và hiểu thấu đáo cũng chưa đủ, phải có thêm kinh nghiệm sống thì mới thấm thía hết cái tàn độc, man trá của chủ nghĩa Cộng Sản và chủ nghĩa Xã Hội! Chủ nghĩa Xã Hội Marxist thất bại ở Nga và khối Đông Âu; Chủ Nghĩa Xã Hội ôn hoà thất bại ở các nước Bắc Âu.

Những hoang tưởng của Chủ Nghĩa Xã Hội 

Chủ trương của Chủ Nghĩa Marx là đấu tranh giai cấp bằng bạo lực một cách quyết liệt giữa thành phần vô sản chống lại giới tư bản, xây dựng nên một xã hội công bằng, triệt tiêu guồng máy nhà nước, công an (vì Marx xem những cơ cấu này là công cụ đàn áp nhân dân!); tư liệu sản xuất (nhà máy, ruộng đất, dụng cụ sản xuất..) tập trung trong tay nhà nước quản lý (?), các phúc lợi xã hội do nhà nước phân phối (?) (Mâu thuẫn ở đây: Đã muốn triệt tiêu nhà nước, thì ai sẽ nắm vai trò này?); người dân hoàn toàn bình đẳng làm việc theo khả năng và hưởng thụ theo nhu cầu của mình. Sau đó, tiến tới “Thế Giới Đại Đồng”, xóa bỏ biên giới quốc gia, các dân tộc chung sống hoà bình, hạnh phúc…

Nghe mê chưa, thưa quý vị? Rõ ràng đó là tất cả những gì mơ ước của bất cứ người nào trên trái đất. Rằng hay thì thật là hay, nghe rồi để đó, có đem ra áp dụng được trong thực tế hay không mới là vấn đề đáng bàn ở đây.

Cuộc đấu tranh giai cấp đem đến cái chết cho hơn 100 triệu người ở những nước Xã Hội Chủ Nghiã. Tại sao phải giết nhiều như thế? Quốc Tế Ca, bài hát chính thức của Cộng Sản do Việt Cộng sử dụng có câu “bao nhiêu lợi quyền ắt qua tay mình!” (We will build our new world. He who was nothing will become everything!). À ra thế, giết hết mọi đối thủ chỉ để dành hết bao lợi quyền về tay họ. Những người Cộng sản muốn triệt tiêu hết tất cả những mầm mống chống đối, những ai chúng nghi ngờ không đồng ý với lập trường quan điểm của chúng. Hãy đọc vài câu thơ của Tố Hữu: “Giết, giết nữa; bàn tay không ngừng nghỉ…”

Một xã hội không có nhà nước lại là điều vô cùng hoang tưởng và nguy hiểm. Thử nghĩ, một tổ chức vài người, vài chục cũng cần có ban lãnh đạo; huống chi một quốc gia hàng chục, hàng trăm triêu dân? Không có nhà nước, không có cảnh sát công an chắc chắn đưa đến hỗn loạn.

Làm chủ tập thế? Cộng sản muốn xoá bỏ quyền tư hữu vốn là bản chất của con người. Đưa tất cả công cụ sản xuất, vốn liếng tập trung vào tay nhà nước qua các hình thức công trường, nông trường, hợp tác xã để rồi công nhân, nông dân phải sống trong hoàn cảnh rập khuôn như trại lính. Mọi thứ răm rắp theo hiệu lệnh. Ra đồng theo hiệu kẻng, ăn cơm theo hiệu kẻng, đi ngủ cùng một lúc theo hiệu kẻng! Thực tế đã chứng minh sự áp dụng này đã phá sản. Các nền công nghiệp, nông nghiệp quốc doanh, tập thể không tạo ra sự kích thích, cạnh tranh nên sản xuất trì trệ hay chỉ sản xuất hàng hoá tồi. Liên Sô sau hàng chục năm đã tụt hậu rất xa so với Hoa Kỳ và Tây Âu và đi đến suy sụp. Trung Cộng, Việt Cộng vì muốn sống còn, phải xét lại mà nới lỏng kinh tế thị trường nhưng vẫn còn bám lấy cái đuôi “theo định hướng xã hội chủ nghĩa”.

Công bằng trong phân phối lại càng là thứ xa vời. Sản xuất trì trệ như thế thí lấy đâu ra của cải vật chất đủ để thoả mãn nhu cầu người dân? Trong khi ở các nước tư bản hàng hoá thừa mứa nằm đầy rẩy trên các thị trường chờ người tiêu thụ lựa chọn, thì tại các nước xã hội chủ nghĩa, người dân phải sắp hàng chờ chực hàng buổi để mua một giới hạn nào đó các nhu yếu phẩm mà như nói trên kém cả vế chất lẩn lượng!

Con người khi sinh ra vốn đã không bình đẳng về thể chất và trí tuệ. Sự bình đẳng về cơ hội tại các nước tư bản mở rộng con đường thăng tiến cho những ai có ý chí, khả năng. Những kẻ kém may mắn, thiếu khả năng, thiếu ý chí thì phải chịu sự thua kém. Đòi cho những người này hưởng thụ ngang bằng những người kia mới chính là sự bất công. Nó sẽ tạo ra tình trạng chây lười, ỷ lại và xã hội sẽ mất động lực tiến bộ. Các nước Bắc Âu sau một thời gian thử nghiệm loại Chủ nghĩa Xã hội ôn hoà cũng đã thừa nhận sự thất bại.

Cuối cùng là chủ trương thế giới đại đồng. Anh em trong nhà còn bất đồng, bất hoà. Lịch sử thế giới mấy ngàn năm qua là lịch sử chiến tranh không ngừng. Dĩ nhiên mưu cầu một nền hoà bình cho nhân loại là điều ưu tiên hàng đầu của các lãnh tụ. Nhưng xây dựng một xã hội toàn cầu an bình thì là điều nằm trên chín tầng mây cao. Hitler và Đảng Quốc Gia Xã Hội muốn xây dựng một nước Đức thuần nhất, một dân tộc tráng kiện, đã giết hàng chục triệu người trong đó có hàng vạn người Đức bệnh hoạn, thiểu năng. Chính đồ đệ của chủ nghĩa xã hội cũng giết hơn 100 triệu người cho mục tiêu này.

Nhìn chung, những học thuyết có dính những chữ Xã Hội Chủ Nghĩa đều tàn ác, đẫm máu vì các mục tiêu họ đề ra đều viễn vông, không tưởng. Tóm lại, hứa hẹn của Chủ Nghĩa Xã Hội là hết mọi thứ đều hưởng một cách tự do, nhưng phải đổi lấy tự do cá nhân! Everything is free.., except YOU!

Tổng Thống Nicolas Maduro của Venezuela ngày nay phải thú nhận rằng Chủ Nghĩa Xã Hội đã thất bại: thiếu thốn lương thực, thốc men, Điện khí tắt khi có, nước xài cũng khan hiếm. Dân Venezuela phải moi thùng rác kiếm ăn hay săn bắt khỉ để ăn thịt! Theo ông, đã quá đủ với Chủ Nghĩa Xã Hội.

Quý vị muốn hiểu sâu và đầy đủ hơn, xin đọc bài Chủ Nghĩa Cộng Sản ABC của chúng tôi trong cuốn Nanh Hùm Nọc Rắn trên trang web https://michaelpdo.com/wp-content/uploads/2015/06/NanhHumNocRan.pdf

Người Việt tị nạn và Chủ Nghĩa Xã Hội

Người Mỹ, đặc biệt là giới sinh viên mơ hồ về Chủ Nghĩa Xã Hội thì cũng không lạ. Họ sống trong xã hội sung mãn, ngồi mơ chuyện tốt lành cho tha nhân. Nhưng họ thiếu kiến thức và chưa hề trải qua kinh nghiệm với Cộng Sản. Họ là những người chỉ nghe, chỉ đọc Marx mà không chịu vận dụng trí não suy nghĩ, phân tích để hiểu hết cái phi lý và bề trái của nó.

Còn người Việt tị nạn Cộng Sản, rời bỏ quê hương đi tìm tự do là vì quá hãi cái chế độ với lá cờ đỏ loét nhuốm đầy máu dân thường vô tội.

Tuần qua, đọc trên trang web của đài BBC có vài lời bào chữa cho Chủ Nghĩa Xã hội của vài sinh viên Mỹ gốc Việt và của một Nghị Viên thành phố San Jose là Luật Sư Nguyễn Tâm.

Ông Tâm, khi trả lời ký giả Thùy Linh của BBC, đã cho rằng người Việt dị ứng với chữ Chủ Nghĩa Xã Hội. Ông nói: “khi nghe đến cái từ ‘Socialist’ thì sẽ có liên tưởng phần nào đến cái ‘Xã hội Chủ nghĩa’ hiện nay tại Việt Nam.” Còn cô Viviane Nguyễn thì cho rằng cộng đồng người Việt, nhất là thế hệ lớn tuổi “có một lịch sử và sự hận thù nhất định với thuật ngữ ‘chủ nghĩa xã hội‘”.

Cả hai người đều ủng hộ cô Ocasio-Cortez, một thành viên thuộc Đảng Dân Chủ Xã Hội ra ứng cử Dân Biểu Liên Bang tại New York. Cô Viviane từng làm việc cho Dân biểu Liên bang Mike Honda (Dân Chủ). Cô nói thế hệ trẻ người Mỹ gốc Việt có xu hướng thiên tả và có thể ủng hộ chủ nghĩa xã hội dân chủ hơn và cho rằng những người “cấp tiến và đem lại cân bằng cho sự bình đẳng” (sic)

Cô sinh viên này đến Mỹ năm mới lên 1 tuổi, nên hiểu biết và kinh nghiệm với Chủ Nghĩa Xã Hội thì rõ ràng là không có gì. Cô nói “và mọi người hầu như đều công nhận rằng dù cho Cộng Hòa hay Dân Chủ rồi cũng như nhau, quyền lợi nước Mỹ là trên hết và quốc gia đồng minh cũng chỉ là giai đọan mà thôi.”

Cả hai đều muốn trấn an người Việt tị nạn rằng “…  dù cùng nền tảng ‘xã hội chủ nghĩa’, điều đó không hề có nghĩa những chính trị gia như Ocasio-Cortez hay Bernie Sanders sẽ ‘bênh vựcnhà nước Việt Nam.

Ông Luật Sư Nguyễn Tâm mà chúng tôi đoán ở tuổi trung niên, tốt nghiệp ở Mỹ có lẽ cũng hiểu biết hạn chế về Chủ Nghĩa Xã Hội; vì khoa Luật ở Mỹ không chú trọng các môn học về chính trị, xã hội. Hoặc có thể ông ta cũng có kiến thức khoa học xã hội, nhưng ông cố bào chữa cho Chủ Nghĩa Xã Hội là vì mục tiêu chính trị của ông mà thôi. 

Nội dung của phe cấp tiến Chủ Nghĩa Xã Hội Mỹ

Sách xưa có thành ngữ “Kinh cung chi điểu”. Con chim bị tên một lần, cứ thấy cái cung là giật mình sợ hãi! Ai mà từng sống qua chế độ Cộng Sản thì nay nhất định phải rùng mình e dè khi nghe đến các chữ Chủ Nghĩa Xã Hội.

Quý vị cứ thử vào Google, tìm hình ảnh về Chủ Nghĩa Xã Hội, sẽ thấy nó không khác chi Chủ Nghĩa Cộng Sản và Quốc Xã. Cũng một mẫu số chung là lá cờ đỏ biểu trưng đầy máu và lửa; cũng những khẩu hiệu, bích chương rất kêu và cùng khuôn mẫu. Còn đi sâu vào nội dung thì “chúng ta tuy hai mà một, tuy một mà hai”

Xét qua nội dung, như đã trình bày ở phần trên cũng không khác nhau bao nhiêu giữa Chủ Nghĩa Cộng Sản và Chủ Nghĩa Xã Hội.

Giả thử ông Bernie Sanders, cô Ocasio-Cortez và những người Dân Chủ Xã Hội đắc cử, đem áp dụng kế hoạch “Bảo hiểm sức khoẻ cho tất cả” (Medicare for All) thì không rõ họ sẽ lấy tiền đâu ra mà chi trả? Một kế hoạch như thế sẽ tốn kém khoảng 32.6 ngàn tỷ đô la trong 10 năm. Cộng thêm kế hoạch “Đại học miễn phí” cũng ngốn vào ngân sách khoảng 47 tỷ đô la mỗi năm.

Ngoài Sanders và Cortez, còn có các Thượng Nghị Sĩ Kamala Harris, D-Calif., và  Elizabeth Warren, D-Mass., cũng ủng hộ “Medicare for all”.

Ông Sanders thường né tránh không trả lời khi bị chất vấn về khoản tiền ngân sách chi ra cho các kế hoạch phóng túng của ông. Và ngay những người ủng hộ ông cũng phân vân không biết sẽ lấy đâu ra khoản tiền khổng lồ này!

Theo một nghiên cứu của Trung Tâm Mercatus thuộc trường Đại Học George Mason, kế hoạch miễn phí đại học của phe cấp tiến sẽ đem đến sự gia tăng thuế chưa từng có trong lịch sử Hoa Kỳ! Cũng theo bản báo cáo này, kế hoạch của Sanders sẽ chiếm 10.7% tổng sản lượng quốc gia vào năm 2022 và lên đến 12/7% vào năm 2031. Một cố vấn kinh tế, ông Blahous cho hay dù phải tăng gấp đôi tiền thuế lợi tức cá nhân và doanh nghiệp cũng không thể đủ cho các chương trình viễn vông này.

Thực tế, cho dù có áp dụng; thì theo tâm lý cũng như kinh nghiệm chung, những gì cho không biếu không thường là thứ không tốt.

Có bỏ tiền ra trả người dân mới cân nhắc khi nào cần đi khám bệnh, thuốc nào cần mua. Có phải trả học phí, sinh viên mới chăm chỉ chiu khó học để xứng đáng với đồng tiền bỏ ra. Đại học là một sàng lọc để loại bớt những người kém cỏi, chừa lại những nhân tài.

Ngay cả những người đảng Dân Chủ cũng không nghe lọt những kế hoạch này của nhóm tả khuynh. Còn với người Việt tị nạn, liệu quý vị bỏ chạy lá cờ màu đỏ, có còn muốn nhìn thấy chúng nó phất phi trước mắt mình không?

Cuba thức rồi, Việt Nam còn ngủ?

Cu Ba là nước Cộng Sản đầu tiên ở châu Mỹ. Trong thời kỳ chiến tranh Việt Nam, Cu Ba viện trợ quân sự và gửi cố vấn và cả quân chiến đấu giúp Việt Cộng. Chủ Tịch Cu Ba là Fidel Castro nhiều lần đến Hà Nội, có lúc đi thăm tận vùng vĩ tuyến 17 như là một cam kết cho tình anh em Xã Hội Chủ Nghĩa sâu đậm.

Quý vị còn nhớ năm 2009, Chủ tịch nhà nước Việt Nam Cộng Sản Nguyễn Minh Triết khi đến thăm hữu nghị nước Cuba anh em đã tuyên bố một câu ngớ nhẩn xanh rờn “Việt Nam Cu Ba, như là trời đất sinh ra, một anh ở phía Đông, một anh ở phía Tây, chúng ta thay nhau canh giữ hòa bình cho thế giới. Cu Ba thức thì Việt Nam ngủ, Việt Nam gác thì Cu Ba nghỉ”.

Ngoài ý tưởng huyên hoang phách lối của nước chậm tiến nghèo mạt rệp, còn đi ăn mày tứ phương; câu nói của Nguyễn Minh Triết còn để lộ cái trình độ quá kém cỏi của một người mà được coi là có học vấn cao nhất trong những lãnh tụ Cộng Sản Việt Nam.

Nhưng ngày nay Cu Ba thức rồi. Thức theo nghĩa bóng chứ không phải theo nghĩa là tỉnh ngủ để chong mắt ra ngồi canh gác hoà bình. Tuy họ chưa tuyên bố minh bạch công khai, nhưng vừa qua, ngày 22 tháng 7,  Quốc Hội của nước độc đảng này đã thông qua bản dự thảo hiến pháp mới của Cu Ba mà trong đó thay thế mục tiêu xây dựng chủ nghĩa Cộng Sản bằng Chủ Nghĩa Xã Hội.

Nói rằng Cu Ba từ bỏ Chủ Nghĩa Cộng Sản thì cũng chưa đúng. Nhưng ít ra họ biết thực tế hơn Việt Nam vì bốn chữ này không còn hấp dẫn với nhân loại, mà chỉ gợi lại những giấc ác mộng gần 100 năm qua. Chính Chủ tịch Quốc hội Cuba Esteban Lazo nói rằng sự thay đổi trên “không đồng nghĩa với việc chúng tôi từ bỏ lý tưởng của mình.” Ông nói Cuba chỉ đơn giản đã bước vào một thời kỳ khác sau khi Liên bang Xô Viết sụp đổ.

Thật ra thì hai chủ nghĩa Xã Hội và Cộng Sản cũng không khác nhau về nội dung. Từ lâu, những nước Cộng Sản vẫn tự coi mình là Xã Hội Chủ Nghĩa để tiến lên Chủ Nghĩa Cộng Sản mà họ dư biết là hoang tưởng, không thể thực hiện được.

Báo chí bên Việt Nam theo lệnh đảng, né tránh loan tin việc Cu Ba loại bỏ 4 chữ Cộng Sản Chủ Nghĩa ra khỏi Hiến Pháp. Trong Hiến Pháp nước Việt Nam Cộng Sản vẫn còn duy trì điều 4 nói đến vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng Sản.

Trung Cộng đe dọa các nước

Hôm thứ Ba, hãng thông tấn AP loan tin Trung Cộng mới lên tiếng đe dọa các nước có phi cơ và thuyền bè trên vùng biển Đông rằng: “Phải rời khỏi đây ngay lập tức. Nếu không sẽ phải trả giá.” (Leave immediately or you will pay).

Khác với nững lần đe dọa trước đây, sự đe doạ lần này xuất phát từ những đảo nhân tạo mà Trung Cộng bao lâu này đã từng bước xây dựng, củng cố với hệ thống hoả tiễn các loại và với sự bố trí các kỹ thuật gây nhiễu thông tin.

Khiếp quá, hung hãn quá! Nhưng cùng lắm chỉ có các nước nhỏ hèn nhược như Việt Nam là e sợ thôi. Còn Hoa Kỳ vẫn cứ trơ ra, tiếp tục những hoạt động của hải quân và không quân trên vùng biển và vùng trời mà Trung Cộng huyênh hoang là thuộc chủ quyền của họ.  Hoa Kỳ tuyên bố quyết tâm duy trì những hoạt động theo đúng luật pháp quốc tế và coi rằng những phản đối của Trung Cộng là không hiệu lực với Hoa Kỳ.

Chính phủ Philippines cũng thông báo rằng phía Trung Cộng từng đe dọa họ vào những tháng đầu năm nay khi phi cơ quân sự Phi bay gần các căn cứ Trung Cộng ở Quần đảo Trường Sa.

Gần đây, trong khi bay tuần tiểu trong vùng biển tranh chấp, họ nhận được 46 lần đe dọa bởi các nhân viên Trung Cộng trú đóng trên các đảo thay vì từ các lực lượng tuần duyên Trung Cộng như các lần trước.

Phó Đề Đốc Clay Doss, thuộc Hạm Đội 7 của Hải Quân Hoa Kỳ cho rằng những lời đe doạ nhắm vào lực lượng quân sự ngoại quốc của Trung Cộng là không phải phép mà lẽ ra phải qua hệ thống ngoại giao hay hệ thống quân giai. Từ khi lên cầm quyền, Tổng Thống Trump đã ra lệnh cho quân đội Mỹ tăng cường mức độ hoạt động mà ông cho rằng là thực thi quyền không hành và hải hành trên vùng biển quốc tế. Trung Tá Tim Hawkin, phát ngôn viên quân sự Mỹ nói rằng: “Luật pháp quốc tế cho phép chúng tôi hoạt động ở đây, gồm việc bay qua vùng trời, di chuyển và tập trận trên vùng biển. Đó là những việc chúng tôi đang làm và sẽ tiếp tục làm.”  Hoa Kỳ tỏ ra rất vững tin rằng mình thừa sức đối đầu với Trung Cộng nếu tình hình căng thẳng gia tăng. Đại Tướng Kenneth McKenzie còn nói cứng hơn: “Quân Đội Hoa Kỳ có nhiều kinh nghiệm đánh chiếm các hòn đảo trong vùng tây Thái Bình Dương. Đó là những chuyện có thật [mà Trung Cộng cần biết]”

Còn Trung Tướng Galileo Gerard Rio Kintanar Jr. thuộc Không Lực Philippines cũng coi lời đe dọa của Trung Công như pha. Ông nói: “Họ lên tiếng dọa dẫm là vì họ tự cho có quyền trên vùng biển đó. Chúng tôi cũng có phản ứng đúng cách và cứ tiến hành những hoạt động của mình.

Ngoài Will Nguyễn, còn ai nữa?

Anh sinh viên William Nguyễn từ Houston về Việt Nam tham gia biểu tình bị công an Việt Cộng đánh đập và đưa ra toà kết án 7 năm tù. Nhưng qua sự can thiệp của chính phủ Hoa Kỳ, anh đã được nhà cầm quyền Cộng Sản thả ra và trả về Mỹ sau hơn 2 tuần bị giam.

Nhưng chắc sẽ còn vài người Mỹ gốc Việt còn bị giam giữa mà cho đến nay gia đình không có tin tức gì.

Một trong các trường hợp đó là ông Nguyễn Minh Phương (Michael) 54 tuổi, chủ một nhà in, cư trú tại Orange County. Ông này có vợ và 4 con. Cuối tháng 6, ông đi Việt Nam, nói là thăm viếng bạn bè và bà con. Đến ngày 6 tháng 7 thì gia đình không nhận được điện thoại hay messages của ông ta. Lẽ ra theo dự tính, ông ta phải về lại Mỹ ngày 16 tháng 7. Ngay các bà con bên Việt Nam cũng mù tịt không có tin gì của ông.

Gia đình tại Mỹ lo ngại rằng ông bị nhà cầm quyền Việt Cộng bắt giữ. Nhưng họ chỉ suy đoán mà không có bằng chứng gì. Họ lo ngại Luật an ninh Internet mới do Quốc Hội Việt Cộng thông qua mở rộng nhiều quyền bắt bớ đối với những ai phản đối. Vì thế, họ cũng đã báo cáo cho chính phủ Mỹ và gửi thư cho chính phủ Việt Cộng để hỏi.  Theo thỏa thuận giữa hai nước Mỹ và Việt Cộng, thì phía Việt Cộng phải thông báo trong vòng 96 giờ (4 ngày) nếu họ bắt giữ một công dân Hoa Kỳ.

Tại Orange County, nhiều người đã tỏ ra quan tâm về trưnờg hợp ông Nguyễn Minh Phương. Họ đã tiếp xúc với bà Dân Biểu Mimi Walters của đơn vị Irvine để nhờ can thiệp.

Vào hôm thứ Ba, toà án Việt Cộng đã đưa ra xét xử và kết án tù 15 người tham dự các cuộc biểu tình chống đối luật an ninh Internet và dự luật về 3 đặc khu kinh tế. Cùng lúc, công an Việt Cộng cũng truy lùng các bolggers. Luật an ninh Internet đã ép buộc các công ty truyền thông xã hội như Google và Facbook phải lưu trữ hồ sơ cá nhân của những người Việt Nam ngay trong nước Việt Nam và cũng buộc các công ty này phải mở các văn phòng tại địa phương.

 Thế đám di dân Syria trốn đi đâu?

Cuộc nội chiến gần 8 năm ở Syria đã giết hàng trăm ngàn người, xé nát đất nước này và đưa dẩy số phận hơn 13 triệu người phải lánh nạn và sống nhờ vào các sự cứu trợ quốc tế. Có khoảng 6 triệu còn lang thang trên đất Syria trong khi khoảng 5.6 triệu người đã rời Syria đi tìm an toàn khắp các nước trên thế giới. Một nửa số nạn nhân là trẻ em.

Dù hiện nay, bọn nhà nước Islam (ISIS) coi như đã bị xoá sổ, vẫn còn lai rai những ổ kháng cự nhỏ trong lãnh thổ Syria. Ngoài ra còn nhưng cuộc đọ súng giữa lực lượng chính phủ và phiến quân chống chính phủ. Những thành phần phiến quân này rất phức tạp. Họ có thể là những người thuộc sắc dân Kurd mà cũng có thể là những thành phần Hồi Giáo cực đoan nhưng không theo ISIS.

Trong số nạn nhân Syria không thiếu những người Thiên Chúa Giáo bị bọn Hồi bạc đãi, khủng bố mọi cách. Vì thế, rất khó cho các quốc gia khi phải nhận hay từ chối họ.

Canada là nước mở rộng cửa cho di dân các nơi đổ vào. Họ nhận luôn cả những người bị Hoa Kỳ từ chối. Chỉ trong 3 tháng từ tháng 11, 2015 đến tháng 2, 2016, Canada đã nhận 25 ngàn người tị nạn từ Syria. Tổng số hiện nay là hơn 50 ngàn người. Đa số định cư ở các thành phố miền Nam như Toronto, Thornton, White Horse, St. Andrew, Shelburne Fort McMurray, Cowichan Bay… Dân Canada rộng lòng tiếp nhận và cung cấp hầu như đủ các trợ cấp, phúc lợi cho di dân.

Nhưng mới đây, Bộ Di Trú Canada cho hay họ không tìm ra tung tích 50 ngàn di dân từ Syria đến Canada trong 2 năm qua! Họ biến đi đâu, hay do các địa phương đã sự kiểm soát lỏng lẻo nên không nắm vững đợc tình hình?  Xứ Canada đất quá rộng, dân lại ít. Nhiều vùng hoang vu hay chỉ lưa thưa vài chục, vài trăm dân. Nếu những thành phần khủng bố thoát ra khỏi dàn radar của an ninh Canada thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng. 

Súng máy mới thần kỳ của Mỹ

Lục quân Hoa Kỳ sẽ sử dụng một loại súng máy mới nhẹ hơn và bắn nhanh hơn các loại súng hiện có giúp người lính trở nên an toàn và hiệu quả hơn tại chiến trường. Nó còn khả năng ngang bằng vũ lực gắn trên các chiến xa hạng nặng tầm vóc như loại M1 Abrams.

Loại súng máy thế hệ mới này được gọi là Next Generation Squad Automatic Rifle (NGSAR) sẽ hoàn toàn thay thế 80 ngàn súng loại M249.

Dù ở khoảng cách 2000 feet (khoảng 700 mét), súng máy mới có khả năng bắn thủng áo giáp chống đạn. Súng đại liên mới chỉ nặng 12 pounds so với súng đang xài hiện nay 17 pounds. Ngay cả loại đạn dùng cho súng này cũng nhẹ hơn 20% và có sức công phá mạnh hơn các đạn khác đang dùng. Vũ khí mới có sức tống từ 60 đến 80 ngàn pound mỗi inch vuông, tương đương sức mạnh của đại liên trên xe tăng M1 Abrams. Để so sánh, các loại súng tự động hiện nay có sức tống 45 kilo pound mỗi inch vuông.

Với đuôi súng có thể gập xuống được, súng đại liên NGSAR chỉ dài 35 inches (dưới 1 mét). Phụ tùng của súng là ống kính để bắn đêm hay ngày chỉ nặng 3 pounds.

Bộ Lục Quân đã ký hợp đồng với công ty Textron System để khai thác sản xuất loại vũ khí mới này, coi như chuẩn bị cho những cuộc chiến trong tương lai với những kẻ thù đáng gờm như Nga và Trung Cộng. Dự tính súng sẽ được giới thiệu sử dụng từ năm 2022.

Cải tiến không lực

Hoa Kỳ đang thử nghiệm một kế hoạch mới có tên là “Open Air” cho các phi cơ chến đấu F-35 nhằm đối phó với hệ thống phòng không của Nga và Trung Cộng nếu xảy ra chiến tranh. Nga hiện nay còn đang nghiên cứu để phát triển vũ khí thuộc thế hệ mới.  Ngoài ra, Hoa Kỳ cũng phải dự trù đối phó với các kẻ thù khác mà những kẻ thù này mua và sử dụng kỹ thuật phòng không của Nga và Trung Cộng!

Những kỹ sư chế tạo loại F-35 nhấn mạnh rằng tuy chưa có sự đe dọa cận kề và trựctiếp, thì việc thử nghiệm cũng cần tiến hành để tạo sự sẵn sàng tham chiến hữu hiệu.

Phi cơ chiến đấu F-35 đang thực hiện hoạt động ở tầm “open air” với sự điều khiển bằng điện toán để có thể chống lại các hệ thống phòng không tân tiến do Nga và Trung Cộng chế tạo mà dự trù có thể sẽ đưa vào hoạt động từ năm 2020.

Các tướng lãnh trong Không Quân Hoa Kỳ cho hay những đe dọa do các hoả tiễn “đất đối không” (Surface to Air,  SAM) là chỗ chúng có thể phát hiện ra phi cơ đối phương từ xa hàng trăm dặm và chúng có thể thay đổi tần số, di chuyển nhanh và dễ dàng. Càng về sau trong tương lai, hệ thống phòng không sẽ sử dụng những máy computer tốc độ nhanh hơn gấp bội để truy tìm phi cơ đối phương ở tầm xa hơn; và còn có thể dò ra những loại phi cơ tăng hình (stealth)

Nước Nga thiết lập hệ thống phòng không S-300 và S-400 được xem là tân tiến nhất thế giới hiện nay. Các phi cơ tàng hình sẽ trở thành vô hiệu trước các hệ thống này. Ngoài ra, hiện Nga còn nghiên cứu hệ thống S-500 để có thể tiêu diệt các mục tiêu tàng hình trong khoảng 125 dặm.

Các phi cơ chiến đấu F-22 từ căn cứ Không Quân Langley, Virgnia; sẽ cùng thực tập với F-35 từ căn cứ Nellis, Nevada. Các phi cơ này sẽ dùng kỹ thuật có tên là Active Electronically Scanned Arrays (AESA) gắn trên phi cơ để nhận diện và tránh né hệ thống phòng không đối phương.

Trong trường hợp không né tránh được phòng không địch, các chiến đấu cơ có thể tăng tốc độ, tận dụng khả năng chiến đấu bay nhào lộn để thoát. Tốc độ của các chiến đấu cơ Hoa Kỳ lên đến 1100 dặm mỗi giờ và có thể đạt đến tốc độ Mach 1.6 (1220 dặm/giờ hay 1960 cây số/giờ). Không Quân Hoa Kỳ dự trù sẽ mua thêm 1763 chiếc F-35A đa dụng cộng với 83 chiếc hiện có.

Vài tin ngắn

Cơ Quan An Ninh Giao Thông (TSA) dự trù sẽ dẹp bỏ khu kiểm soát (check point) tại khoảng hơn 100 phi trường nhỏ là nơi chỉ sử dụng cho các loại phi cơ nhỏ với số hành khách dưới 60 người. Nếu đề nghị này được chấp thuận, thì hành khách xuất phát từ các phi trường đó sẽ không bị sắp hàng đi qua các máy dò, và hành lý cũng không bị xét.

Theo TSA, việc dẹp các khu kiểm soát sẽ tiết kiệm khoảng 115 triệu đô la mỗi năm. Nhưng có rất nhiều ý kiến cho rằng việc làm này là nguy hiểm. Bọn khủng bố, bọn buôn lậu ma túy, buôn lậu súng đạn sẽ nhắm vào khe hở mà hoạt động.

Tổng Thống Trump nói với ông Bộ Trưởng Tư Pháp nên chấm dứt cuộc điều tra của ông Robert Mueller vì nó vừa dai dẳng, tốn kém, vừa gây nhiều trở ngại cho việc điều hành quốc sự. Từ gần hai năm qua, với mục tiêu ban đầu là điều tra xem ông Trump có câu kết với Nga gian lận bầu cử, Ủy ban Điều tra đã không tìm ra được tí ti bằng chứng nào. Họ lại chuyển hướng qua điều tra những cộng sự viên của Tổng Thống Trump mà mục tiêu không còn như cũ. Việc điều tra kéo dài chẳng qua là tìm cách hạ uy tín, gây phiền nhiễu trở ngại cho Tổng Thống Trump phải lo đối đầu mà xao lãng những mục tiêu quốc gia.

Mới đây, Tổng Thống Trump đã lên tiếng cám ơn Kim Jong-un sau khi Bắc Hàn hoàn trả lại 55 bộ hài cốt đầu tiên của những quân nhân Mỹ chết trong chiến tranh Cao Ly. Nhnữg hài cốt này đã được đưa về Hawaii với những nghi lễ long trọng. Nhưng cơ quan giảo nghiệm còn phải làm việc nhiều thì giờ để minh xác có phải đúng là hài cốt lính Mỹ hay không. Hiện còn khoảng 7700 quân nhân Mỹ mất tích chưa tìm ra hài cốt.

Dân chúng Chicago xuống đường biểu tình đòi Thị trưởng Rahm Emanuel từ chức vì tình trạng bạo lực tại thành phố này không cải thiện. Họ kết án ông Emanuel là chỉ biết lo cho dân bất hợp pháp mà lơ là với công dân thành phố. Mỗi năm có hơn một ngàn vụ bắn súng, làm chết khoảng 400, 500 ngưiờ trên các khu phố Chicago. Trong 6 tháng đầu năm 2018, có 1100 vụ bắn súng, 252 án mạng ở những khu da đen nghèo khó.

Để trả đũa, Trung Cộng tuyên bố đánh thuế từ 5% đến 25% trên số hàng nhập cảng từ Mỹ trị giá 60 tỷ đô la. Cứ lấy cái thí dụ cụ thể như sau: Trung Cộng có 129 viên đạn đại bác (là 129 tỷ hàng mua của Mỹ), trong khi Hoa Kỳ có 506 viên đại bác (mua của Trung Cộng 506 tỷ). Nếu Mỹ bắn 120 viên và Trung Cộng bắn lại hai lần hết 120 viên, Mỹ vẫn còn trong kho 380 viên đạn, trong khi Trung Cộng thì hết sạch đạn. Ai sẽ thắng ai?

Mức thất nghiệp xuống thấp nhất trong nửa thế kỷ qua: 3.9%. Mỗi tháng Hoa Kỳ tạo thêm trung bình 215 ngàn công ăn việc làm mới. Từ sau khi có luật giảm thuế, có cả thảy 1.5 triệu việc làm.